Review sách Bạch dạ hành: Con người ta rồi sẽ trở thành kiểu người mà mình từng ghét
Mục lục

Review sách Bạch dạ hành: Con người ta rồi sẽ trở thành kiểu người mà mình từng ghét

Bạch dạ hành là tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Higashino Keigo (Nhật Bản). Đây cũng là tác phẩm đã giúp ông giành được vô số giải thưởng văn học của Nhật Bản, bên cạnh cuốn sách Phía sau nghi can X. Dù được giới thiệu là cuốn sách trinh thám nhưng yếu tố trinh thám không xuất hiện quá nhiều và khiến người đọc tò mò đến phút cuối.

Bạch dạ hành là tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Higashino Keigo (Nhật Bản). Đây cũng là tác phẩm đã giúp ông giành được vô số giải thưởng văn học của Nhật Bản, bên cạnh cuốn sách Phía sau nghi can X. Dù được giới thiệu là cuốn sách trinh thám nhưng yếu tố trinh thám không xuất hiện quá nhiều và khiến người đọc tò mò đến phút cuối.

Câu chuyện kể quá trình lớn lên và trưởng thành của 2 đứa trẻ là Yuhiko và Ryoji. Ryoji là con trai của nạn nhân – người bị chết trong ngôi nhà cạnh công viên cùng 1 triệu Yên mang theo bên người cũng biến mất. Trong khi đó, Yuhiko con trai của nghi can giết chết nạn nhân, nhưng một thời gian sau, nghi can này cũng chết với nguyên nhân được xác nhận là do ngộ độc khí gas.

Với mọi người, mọi chuyện có vẻ đã kết thúc nhưng với vị cảnh sát già Sasagaki – câu chuyện chưa bao giờ kết thúc. Ông vẫn dõi theo 2 đứa trẻ trong suốt 19 năm và vẫn luôn mong muốn tìm ra sự thật về vụ án mạng năm nào ngay cả khi đã về hưu. Trong khi đó, 2 nhân vật chính của câu chuyện vẫn sống trong những ám ảnh quá khứ, “Ryoji vẫn luôn khao khát được một lần đi dưới ánh mặt trời, còn Yukiho cứ ra sức vẫy vùng rồi mãi mãi chìm vào đêm trắng”.

Điểm thú vị trong cách kể chuyện

Điểm đặc biệt trong cách kể chuyện của Bạch dạ hành là toàn bộ câu chuyện đặt điểm nhìn ở nhân vật phụ. Trong suốt 600 trang sách, người đọc không thể biết được 2 nhân vật đang suy nghĩ gì. Quãng thời gian gần 20 năm được chia thành nhiều mốc nhỏ, từ khi Yuhiko và Ryoji học cấp 2, lên đại học và cho đến khi trưởng thành. Suốt 19 năm ấy, có rất nhiều sự việc xảy ra, người đọc sẽ có cái nhìn khách quan nhất về 2 nhân vật cũng như toàn bộ câu chuyện. Sẽ có đôi lúc bạn cảm thấy họ rất đáng thương, nhưng có những lúc bạn sẽ cảm thấy rất đáng ghét. Chúng ta thực sự không biết họ thực sự tốt đẹp như vẻ bề ngoài, hay tất cả chỉ là vỏ bọc cho một tâm hồn xấu xa, méo mó?

Cũng chính vì toàn bộ câu chuyện được kể dưới góc nhìn của nhân vật phụ nên bạn không thể biết cách mà Yuhiko và Ryoji gặp nhau như thế nào. Chúng ta biết họ có liên quan và liên kết với nhau nhưng lại không biết họ đã gặp nhau hay bàn bạc với nhau những kế hoạch ra làm sao. Đôi khi những chi tiết rất nhỏ cũng chính là điểm mấu chốt cho một tình huống nào đó, điều này khiến bạn phải đọc lại 2 lần mới có thể cảm nhận được. Thêm nữa, cả 2 nhân vật chính chưa từng nói chuyện với nhau một lần nào, tác giả không cho chúng ta thấy cuộc trò chuyện của 2 nhân vật này nên bạn sẽ cảm thấy tất cả như được bao phủ bởi một màn sương mờ.

Tác giả đã để Yuhiko và Ryoji trong 2 tuyến kể chuyện riêng biệt. Tức là khi đọc, bạn cần đoán xem vào thời gian kể chuyện của Ryoji, Yuhiko đã và đang làm gì và ngược lại, liệu vào thời gian đang kể câu chuyện của Yuhiko, Ryoji đang làm gì. Ngoài ra, câu chuyện được kể trong suốt 19 năm và chia thành nhiều giai đoạn nên có sự xuất hiện của rất nhiều nhân vật phụ. Điều này đôi khi khiến người đọc cảm thấy rối và khó nhớ tuy nhiên đa số nhân vật không xuất hiện khi chuyển sang giai đoạn mới và cũng không quá khó nhớ nên đây không phải vấn đề.

Cảm nhận về nhân vật Yuhiko

Yuhiko xuất hiện lần đầu trong câu chuyện là một cô bé xinh xắn, sống trong một gia đình nghèo với người mẹ (người bố đã mất). Sau khi mẹ cô mất, Yuhiko được một người thân nhận nuôi, cô trở nên xinh đẹp khéo léo và trở thành niềm mơ ước của rất nhiều bạn gái, được nhiều bạn trai theo đuổi.

Mình không chắc liệu có phải vì trải qua nhiều thứ trong quá khứ nên tâm lý của Yuhiko bị vặn vẹo hay không. Nhưng ấn tượng của mình với nhân vật này là vô cùng xấu. Mình cảm thấy cô ấy rất đáng ghét nhưng cũng đáng thương. Để đạt được những gì mình muốn, cô không từ bỏ bất kỳ thủ đoạn nào, thậm chí điều ấy có thể gây tổn hại đến những người xung quanh. Tuy nhiên, tất cả những người xung quanh đều không nhận ra điều ấy, chỉ duy nhất thanh tra Sasagaki và người đàn anh trong câu lạc bộ Khiêu vũ giao tiếp. Anh đã miêu tả ánh mắt của Yuhiko chứa đầy sự ti tiện.

Chắc chắn nhiều người sẽ đồng cảm với nhân vật này nhưng mình thì không. Có lẽ vì có một quá khứ đau thương mà cô ấy đã có những hành động xấu xa, nhưng người bản lĩnh là người sẽ sống tốt trong suốt quãng đời còn lại. Còn nhân vật Yuhiko trong tác phẩm đã ra tay làm hại rất nhiều người chỉ để đạt được mục đích của riêng mình. Có lẽ chính vì thế mà đến cuối cùng, cô chỉ còn lại một mình, cô mất đi người bạn đã đồng hành cùng mình trong suốt 19 năm. Chúng ta không biết được sau tất cả mọi chuyện cô có hối hận, có dằn vặt hay không, thứ mà chúng ta thấy là bóng lưng cô độc của Yuhiko ở cuối câu chuyện.

Cảm nhận nhân vật Ryoji

Ryoji sinh ra trong một gia đình khá giả, giàu có nhưng cậu lại không hạnh phúc. Cả bố và mẹ đều không quan tâm đến cậu, họ chỉ làm những gì mình thích và thậm chí có những sở thích kỳ quặc. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình độc hại, cậu bị tổn thương tâm lý và có xu hướng chống đối xã hội. Cậu chỉ có một người bạn thân duy nhất là Yuhiko, nhưng cô bé ấy lại bị tổn thương bởi chính người cha của mình. Có lẽ vì thế cậu đã quyết định dùng cả phần đời còn lại của mình để bảo vệ cô gái ấy, làm mọi việc mà Yuhiko yêu cầu, mong muốn.

Hình ảnh chiếc kéo luôn song hành cùng Ryoji là một chi tiết đắt giá mà tác giả đã khéo léo sử dụng. Chiếc kéo đã kết nối Yuhiko và Ryoji tại thư viện – nơi mà bé gái chăm chú đọc truyện còn bé trai tỉ mỉ cắt những hình nhân tinh xảo. Nhưng chiếc kéo cũng là thứ cắt định mối quan hệ cộng sinh của 2 nhân vật chính, cắt đứt con đường tìm ra sự thật về Yuhiko, thậm chí nó cắt đứt cả cuộc sống của Ryoji.

Ở phần cuối truyện, Ryoji đã biến bản thân mình trở thành người mà bản thân mình trước đây từng rất ghét, lặp lại tội lỗi của cha mình năm xưa chỉ vì làm thỏa mãn Yuhiko. Điều này khiến người đọc bị lẫn lộn bởi nhiều cảm xúc khác nhau, không biết nên thương hay nên giận. 

Suy cho cùng, cả Yuhiko và Ryoji vẫn chưa bao giờ thoát khỏi bóng đen quá khứ đã đè nặng họ trong gần 20 năm vừa qua.

Đọc xong gần 600 trang sách Bạch dạ hành, mình không nhớ quá nhiều chi tiết, điều duy nhất mình cảm nhận được là tội nghiệp cho Ryoji và trách móc Yuhiko rất nhiều. Nhìn chung đây là một cuốn sách hay, dù không nói quá nhiều về yếu tố trinh thám mà chủ yếu nói về quá trình trưởng thành của 2 đứa trẻ tuy nhiên nó vẫn khiến người đọc hiểu toàn bộ sự việc trong suốt gần 20 năm. Ngoài ra, cũng không thể không dành lời khen cho Higashino Keigo, ông đã viết lên một cuốn sách vô cùng đặc sắc. Thêm nữa, nó cũng thấm đượm tình nhân văn, giúp mọi người có trách nhiệm hơn đối với quyền của con người và trẻ em.

share
Đăng ký
Thông báo về
guest

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
ĐĂNG KÝ NHẬN TIN

Nhận thông báo bài viết mới hàng tháng tự động qua email

Bài viết liên quan