Cây cam ngọt của tôi là một cuốn sách khá ngọt ngào nhưng cũng chứa đựng nhiều nỗi buồn. Toàn bộ câu chuyện kể về cậu bé Zezé 5 tuổi và những câu chuyện xung quanh. Đó là một cậu bé lớn trước tuổi, một cậu bé tinh nghịch, ngọt ngào, nhưng cuộc sống của cậu cũng chứa đựng nhiều đau thương và mất mát.
Cậu bé Zezé lớn trước tuổi
Zezé là nhân vật chính của toàn bộ câu chuyện và là người kể chuyện với ngôi kể thứ nhất – tôi. Cậu sinh ra trong một gia đình nghèo khó, đông anh chị em cùng một người cha bị thất nghiệp, mẹ thường xuyên phải lên thành phố bươn chải để giúp gia đình có cuộc sống đủ đầy. Chính vì sống trong gia đình như vậy nên Zezé có một suy nghĩ rất khác với thế giới, với mọi thứ xung quanh mình.
Zezé cũng luôn tự nhận thức mình là đứa con của quỷ, đứa trẻ bị Chúa bỏ quên vì cậu luôn bị la mắng, đánh đập, hàng xóm cũng nhìn cậu là một đứa trẻ hư hỏng, nghịch ngợm. Nhưng thật tâm, cậu bé ấy vô cùng thông minh, lanh lợi, ngọt ngào và cũng đầy tinh nghịch. Vì có suy nghĩ sâu sắc, lớn hơn tuổi nên Zezé thầm nghĩ sau này cậu sẽ giết chết những người mình ghét, bằng cách giết họ trong trái tim mình.
Khi gia đình Zezé chuyển nhà, cậu đã kết bạn được với cây cam ngọt ở sau vườn. Cây cam trở thành người bạn tâm sự sau mỗi ngày đi học về, hay khi Zezé có những nỗi buồn, những khó khăn, những uất ức, những niềm vui trong cuộc sống.
Bên cạnh cây cam ngọt, Zezé còn kết thân được với ông Bồ. Ông Bồ cũng là người ở bên cạnh Zezé những lúc cậu bị thương, những lúc cậu chán nản. Hai người đã trở thành bạn tâm giao của nhau từ lúc nào không hay. Có thể nói, ông Bồ đã giúp cậu bé Zezé có niềm tin hơn vào cuộc sống, giúp cậu lạc quan hơn và dường như không phải làm những việc quá sức với đứa trẻ 5 tuổi.
Nỗi đau trong Cây cam ngọt của tôi
Cuộc sống của Zezé không hề vui vẻ, cậu phải chịu nhiều bất công. Ngay cả khi cậu đã tìm thấy cây cam và ông Bồ – 2 người bạn thân thiết tưởng như sẽ không bao giờ bỏ rơi cậu, thì bỗng một ngày tất cả đều ra đi. Nó để lại trong lòng Zezé nhiều khoảng trống, nhiều đau thương. Ngoài ra, cây cam sau nhà mà cậu luôn tâm sự mỗi ngày cũng bỏ cậu mà đi. Cùng một lúc, cậu mất đi 2 người bạn thân thiết nhất của mình. Nỗi đau ấy không gì có thể bù đắp được.
Cây cam ngọt đã kể về gia đình Zezé như một ví dụ điển hình của sự nghèo đói ở Brazil. Thậm chí, chị gái lớn trong gia đình còn đi học kèm đi làm để kiếm thêm tiền trang trải, Zezé dù mới 5 tuổi vẫn phải đi đánh giày chỉ để kiếm vài đồng bạc lẻ vào ngày Giáng sinh,… Chính sự nghèo đói ấy đã mang đến nhiều áp lực vô hình không thể nào thở nổi cho những thành viên trong gia đình, buộc cậu bé 5 tuổi phải lớn trước tuổi, trưởng thành hơn.
Ngoài tính nhân đạo sâu sắc trong tác phẩm, Cây cam ngọt của tôi còn giúp người đọc biết trân trọng hiện tại, trân trọng những người đang ở bên cạnh mình. Mỗi người xuất hiện trong cuộc sống đều có ý nghĩa với chúng ta và cho ta biết được những điều không bao giờ tồn tại. Đại diện cho điều này chính là nhân vật ông Bồ, cùng anh chị của Zezé, những người luôn đứng ra bảo vệ cậu và không bao giờ để cậu một mình trong sự cô đơn, tuyệt vọng.
Không phải ngẫu nhiên mà Cây cam ngọt của tôi được đưa vào giảng dạy tại trường học ở Brazil. Cuốn sách mang đậm tính giáo dục, góp phần vào việc hoàn thiện nhân cách con người. Ngoài ra, nó cũng chứa đựng nhiều tính nhân đạo và tính nhân văn vô cùng sâu sắc.
[…] Xem thêm: Review sách Cây cam ngọt của tôi: Những nỗi buồn bên trong đôi mắt trẻ thơ […]