Yêu đơn phương vừa vui mà cũng lại vừa buồn, vui vì không bao giờ bị từ chối, buồn vì mãi mãi không bao giờ được đáp lại.
Yêu đơn phương là khi có tình cảm với người nào đó, nhưng ta không nói ra, chỉ biết lặng lẽ theo dõi họ từ phía xa mà thôi. Dù với bất kỳ lý do gì đi chăng nữa, yêu đơn phương vẫn là thứ tình cảm buồn nhất, cô đơn nhất và đau khổ nhất.
Yêu người không yêu mình
Tình yêu đúng là thứ với muôn vàn cảm xúc khác nhau khiến ta không thể điều khiển được trái tim của mình. Ta gặp nhau, quen nhau, cùng nhau chia sẻ vui buồn trong cuộc sống, nhưng ta lại không thể yêu nhau vì đối phương không thích mình. Ta trót lỡ yêu cậu ấy, vô tình say ánh mắt cậu ấy, bị cuốn vào những câu chuyện, những cảm xúc của cậu ấy, nhưng mãi chỉ là một mình ta mà thôi. Vì thứ tình cảm cậu ấy dành cho ta chỉ là bạn , không hơn không kém. Ta mãi bên cạnh cậu ấy một cách lặng lẽ và dõi theo những bước đi của cậu ấy trên con đường đầy gian nan phía trước.
Có những lúc chúng ta sẽ thật cô đơn, thật sự rất buồn và nhiều lúc cảm thấy mệt mỏi nữa. Đâu phải dễ dàng để có thể yêu một người, vậy mà chưa có kết quả gì đã phải chấp nhận từ bỏ, chấp nhận rằng người ta không thích mình. Mấy ai có thể mạnh mẽ khi nghe câu: “Anh không thích em”, hay “Anh đã yêu người khác rồi”… những câu nói nhẹ nhàng với người ta như vậy, nhưng với những trái tim đang thổn thức vì yêu lại là vết dao cứa nát trái tim. Đặc biệt là con gái, những cô nàng với trái tim yếu đuối và mỏng manh, sẽ chẳng thể nào kìm lòng được khi lỡ yêu một người không hề có tình cảm với mình.
Yêu nhưng không dám nói
Có nhiều người, dù rất yêu đối phương, nhưng quyết tâm không nói ra, lý do thì chỉ là sợ mất đi tình bạn vốn đang rất thân thiết với mình. Chúng ta đang vô tư chơi với nhau một cách thoải mái, liệu khi nói ra tình cảm cất giữ bao lâu nay tình bạn này có còn được như trước, hay là một trong hai người sẽ né tránh, và dần dần chúng mình nghỉ chơi với nhau luôn. Vậy thì có phải ngay từ đầu đừng nên nói ra, cứ chôn giấu tình cảm này, chỉ một mình tôi biết, như vậy hai bên sẽ không còn khó xử, chúng ta sẽ vẫn là những người bạn thật tốt của nhau. Rồi mai này, khi tôi gặp được người nào đó, có lẽ tôi cũng sẽ quên được cậu mà thôi.
Nhiều người sẽ nói rằng như vậy là hèn, yêu thì phải nói ra, dù trong hoàn cảnh và lý do gì đi chăng nữa, vì rằng ai cũng cần phải biết sự thật, dù có kết quả có ra sao, tất cả nên rõ ràng, bởi lẽ sau này nhìn lại, có lẽ chúng ta sẽ hối hận vì ngày đó đã không nói ra. Nhưng lựa chọn như thế nào, ra làm sao, tôi vẫn nghĩ rằng đó là quyết định của mỗi người, chúng ta không phải người trong cuộc, không trực tiếp đối diện với cảm xúc của họ, chúng ta không thể hiểu được. Mọi lời khuyên chỉ là mang tính lý thuyết mà thôi, đôi khi chúng ta phải chấp nhận rằng, có những thứ khi ta nói ra, mọi thứ sẽ đảo lộn, tất cả sẽ xoay vòng một cách chóng vánh.
Tôi vẫn luôn cảm thấy những người yêu đơn phương là vô cùng can đảm. Họ can đảm yêu một người dù không hề được đáp lại, can đảm sống trong nhung nhớ, cô đơn, can đảm gặm nhấm nỗi buồn mà không biết ngày mai ra làm sao, như thế nào. Nhiều người gọi đó là ngu ngốc, ừ thì yêu đơn phương 6 tháng hay 1 năm thôi thì không sao, nhưng có nhiều người yêu suốt cả thanh xuân, yêu mãi một người suốt cả tuổi trẻ. Họ chỉ đứng đằng sau, từ phía xa dõi theo những bước đi của đối phương và đơn giản chấp nhận “như vậy là đủ rồi”.
Yêu đơn phương – một mình – cô đơn – đau khổ
Nếu tình yêu từ hai phía là hạnh phúc, là cùng nhau chia sẻ buồn vui trong cuộc sống, cùng nhau đi qua những tháng ngày giông bão trong cuộc đời, thì tình yêu đến từ một phía chỉ để lại trong ta những đắng cay, nhưng nỗi khổ tâm mà chỉ mình ta hiểu được.
Có nhiều khi ta tự hỏi: “Sao mình lại yêu cậu ấy?” Đúng vậy, tại sao phải là cậu ấy mà không phải người khác? Xung quanh ta có biết bao người, sao phải cố chấp yêu mãi một người không yêu mình? Dù có bao nhiêu cố gắng đi chăng nữa, người ấy vẫn không ngoảnh mặt lại với mình, còn ta thì cứ ôm mãi hình bóng của một người mà biết rằng sẽ chẳng bao giờ có được. Người ta thấy mình độc thân, tự do và thảnh thơi, đâu ai biết tận sâu bên trong, trái tim ta cũng đang thổn thức và dậy sóng.
Có những đêm dài ngồi suy nghĩ, nhung nhớ rồi bật khóc trong vô thức. Tại sao trái tim cứ nhất quyết chỉ yêu mỗi cậu ấy? Rõ ràng là có nhiều người ngỏ lời, lại vì một người không đáng khước từ đi bao nhiêu người tốt, như vậy có đáng không? Lý trí nói rằng không, nhưng con tim lại tình nguyện vì đã lỡ yêu mất rồi. Người ta không một lần ngoảnh lại, ta cứ mãi ôm giấc mộng có được người.
Yêu đơn phương thật sự rất dễ hài lòng. Thật sự, chỉ một tin nhắn cũng làm ta ngẩn ngơ suốt một ngày dài, chỉ một lời hỏi thăm cũng khiến ta suy nghĩ bao nhiêu là chuyện. Một lời xin lỗi của người ta cũng khiến mình cảm thấy như chính mình mới là người có lỗi, một lời khen dạo cũng khiến ta vẽ ra tương lai bao nhiêu là chuyện. Những người yêu đơn phương dễ tính lắm, dễ hài lòng lắm, hay chính là dễ dãi lắm. Dù ở trong tột cùng của đau khổ, nhưng vì người ta nhờ vả, vẫn sẽ tươi cười giúp đỡ, dù đang rất cô đơn nhưng vẫn sẽ vì đối phương có chuyện buồn mà ngồi lắng nghe cả buổi…
Vậy đấy, yêu đơn phương buồn lắm, cô đơn lắm, vậy mà chúng ta vẫn cứ lao đầu vào.
Không ai nói rằng yêu đơn phương là đúng hay là sai, nhưng chỉ cần làm theo lời trái tim mách bảo thì không có sai gì cả. Trong tình yêu, không có chuyện đúng sai.
Nếu có thể, hãy nói ra tất cả suy nghĩ, những cảm xúc từ con tim cho đối phương biết được, nhưng nếu vì lý do nào đó chúng ta không thể nói lên lời, thì cũng đừng buồn, bạn đâu biết được phía trước sẽ có một tình yêu khác đang chờ đợi bạn.
Dù thế nào đi chăng nữa, tất cả sẽ là kỷ niệm thật đẹp trong mỗi ký ức đã qua của chúng ta. Và cũng đừng quên rằng, không phải cứ hai phía mới là tình yêu, vì đôi khi, tình yêu chỉ là chuyện một người.Thích 0